tôi là lưu nhảy vọt

Nguyên Bá nhảy một cái thoáng né tránh, nhưng còn tại bị chấn động lùi lại mấy bước, trên người Cơ Nhục mãnh liệt Địa Bạo trướng mà động, Ám Kim Tỏa Tử Giáp đều phải bị căng nứt đi như thế. Một cái xông lên trước. Vọt tới Vương Tọa bên cạnh oanh một cái, "Ầm!" Trực tiếp đánh vào một Đạo Quang ngất lên. "Khí Thuẫn?" Nhưng là, dù là ta không có thiên phú gì, đối với nghệ thuật cũng không có gì theo đuổi, có thể nó theo giúp ta vượt qua nhiều năm như vậy, cùng ta cùng một chỗ chịu nhiều khổ cực như vậy, ta nghĩ ta nhất định là ưa thích nó đi." Trước khi rời Nhật Bản trở về Việt Nam và gia nhập Viettel, Lê Quang Hiếu là một cái tên rất nổi tiếng trong cộng đồng điện toán đám mây mã nguồn mở OpenStack. Từng đạt giải Nhất Olympic Tin học quốc gia, và là sinh viên xuất sắc ngành CNTT trường ĐH Bách khoa Hà Nội Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Lưu Nhảy Vọt quẳng đồ nghề, cùng Trương Tiểu Dân hùng hùng hổ hổ chạy đến Công ty rượu Thái Bình Dương, xông vào đạp tung cửa văn phòng của Lý Canh Sinh. Lý Canh Sinh và Hoàng Hiểu Khánh bị bắt quả tang đang trần truồng trên giường. Lưu Nhảy Vọt sấn tới đánh luôn. Bị tẩn hai cái, Lý Canh Sinh không phản ứng gì. Nhưng sau đau quá, hắn cáu tiết, chồm đến đánh nhau với Lưu Nhảy Vọt. Trương Tiểu Dân thấy đánh nhau, chuồn thẳng. Hoàng Hiểu Khánh chẳng can gián gì, lẳng lặng mặc quần áo rồi phắn. Sau một hồi xáp lá cà, Lưu Nhảy Vọt áo quần hẳn hoi bị thúc thủ trước Lý Canh Sinh trên người không một mảnh vải. Lý Canh Sinh bây giờ quả thật không còn là “voi đần” năm xưa nữa. Hắn nện cho Lưu Nhảy Vọt một trận, rồi điềm nhiên phệt cái mông trần lên ghế, hút thuốc - Sự thể là thế đấy. Ông thích thì đi kiện đi! Vợ bị kẻ khác làm thịt. Đi bắt đứa gian dâm, lại bị nó tẩn cho. Chuyện vốn uất ức là thế, bỗng trở thành trò cười. Ngay trong ngày hôm ấy, câu chuyện tiếu lâm này đã lan truyền khắp thị trấn. Giống như Lý Canh Sinh là thằng hèn ở trường năm xưa, Lưu Nhảy Vọt giờ đây cũng lại là thằng hèn. Hèn hồi tiểu học, chẳng ai người ta cười. Nhưng vợ bị kẻ khác nẫng mất, đấy mới thật sự là hèn. Sáng sớm hôm sau, Lưu Nhảy Vọt dẫn một đám anh em họ hàng đến Công ty rượu Thái Bình Dương tìm Lý Canh Sinh. Nhưng Lý Canh Sinh đã đưa Hoàng Hiểu Khánh đi Hải Nam chào hàng tự bao giờ. Không tìm thấy đương sự, Lưu Nhảy Vọt dẫn cả bọn xông vào xưởng rượu, đập tan tành tất cả số chai trong xưởng. Rượu Mao Đài chảy lênh láng. Đập phá xong, Lưu Nhảy Vọt vẫn không thấy hả giận, đầu óc gã tự dưng rỗng tuếch rỗng toác. Đêm, nằm trên giường, điều làm gã cảm thấy khó hiểu không phải là chuyện vợ mình theo trai suốt một năm trời, mình chẳng biết cái mẹ gì, mà là cớ làm sao hai đứa chúng nó lại cặp với nhau được. Con vợ cặp Lý Canh Sinh, điều này Lưu Nhảy Vọt có thể hiểu được, vì nó chê nghèo hám giàu. Nhưng Lý Canh Sinh cặp Hoàng Hiểu Khánh, thì rốt cuộc là để được cái lợi lộc gì? Con vợ mình chẳng hề xinh xẻo, mắt ti hí, mặt gầy đét, cánh mũi lỗ chỗ tàn nhang, tuổi tác thì hơn băm. Lưu Nhảy Vọt chẳng thấy ả có gì hay ho. Không lẽ Lý Canh Sinh không tìm được con đàn bà nào hơn, nên cứ phải cặp với ả mới được? Hay chỉ thuần túy vì muốn làm nhục Lưu Nhảy Vọt? Chỉ vì hồi tiểu học Lưu Nhảy Vọt đã đá đít hắn vài cái? Hồi ấy, đám bạn học đá đít hắn có mà ối, bây giờ cũng đều có vợ rồi. Trả thù từng đứa, có sức không? Để xảy ra nông nỗi này, thật, Lưu Nhảy Vọt uất quá. Không lý giải cho ngọn ngành chuyện này, Lưu Nhảy Vọt chắc chết vì tức mất. Tự mình nghĩ không ra, Lưu Nhảy Vọt bèn đi hỏi những người bạn gã tin cậy. Trong số bạn bè, người gã tin cậy nhất phải kể đến lão Tề bán bánh nướng cạnh nhà hàng Tường Ký. Nghe ông bạn hỏi, lão Tề vừa lật bánh trên lò, vừa lấy tay nhớp nháp mỡ gãi đầu - Tớ cũng đang rối ruột đây này. Hỏi những người khác mà Lưu Nhảy Vọt thấy tin cậy được, cũng chẳng có ai lý giải được chuyện này. Không những thế, họ còn cảm thấy Lưu Nhảy Vọt có gì đó khác thường, thậm chí, cách kẻ thần kinh không bình thường chỉ có một gang tay. Nhưng trong thâm tâm, Lưu Nhảy Vọt biết rõ, gã hoàn toàn bình thường, hơn cả lúc trước khi xảy ra chuyện. Cuối cùng, Lưu Nhảy Vọt quyết định chẳng hỏi ai cả, gọi điện thẳng cho Lý Canh Sinh. Lý Canh Sinh đưa Hoàng Hiểu Khánh rong ruổi suốt từ đảo Hải Nam đến Quảng Châu, rồi lại từ Quảng Châu lên Thượng Hải, từ Thượng Hải sang Tây An. Lý Canh Sinh trả lời điện thoại của Lưu Nhảy Vọt khi đang ở Tây An. Lúc đầu, Lý Canh Sinh mặc kệ, sau mới chịu nghe. Ngỡ Lưu Nhảy Vọt sẽ nói chuyện khác. Thành ra, khi nghe câu hỏi của Lưu Nhảy Vọt, Lý Canh Sinh hơi bất ngờ. Nhưng hắn cũng chẳng úp mở, nói luôn - Tôi chẳng thích cái gì khác ở Hoàng Hiểu Khánh. Khoái mỗi vòng eo của cô ta. Chỉ một tay là có thể vơ trọn. Như có một quả bom nổ đánh “rầm” trong đầu Lưu Nhảy Vọt. Vợ chồng sống với nhau mười ba năm, thế mà mình chẳng hề phát hiện ra cái eo của vợ khác với những cái eo khác. Giờ đây, cái eo, thậm chí, còn làm Lưu Nhảy Vọt thấy chối hơn cả khi vợ bị kẻ khác nẫng mất. Vì cái eo này, Lưu Nhảy Vọt bỗng nhiên trở thành kẻ sai, còn Lý Canh Sinh và mụ vợ Hoàng Hiểu Khánh lại là người đúng. Đặt máy điện thoại xuống. Lưu Nhảy Vọt cảm thấy mọi ngày trong bốn mươi hai năm mình có mặt trên đời bỗng chốc đều đổi màu. Nhưng câu chuyện này không thể giãi bày với lão Tề bán bánh nướng, cũng chẳng thể kể cho đám bạn khác. Bởi nếu nói ra, nó sẽ lại trở thành một câu chuyện tiếu lâm nữa. còn tiếp Tiểu thuyết của Lưu Chấn Vân Người dịch Trung Nghĩa “Tôi là Lưu Nhảy Vọt” là cuốn tiểu thuyết hài dí dỏm mang đậm phong cách của nhà văn Trung Quốc – Lưu Chấn dung xoay quanh câu chuyện mất túi xách của anh đầu bếp Lưu Nhảy Vọt. Trong khi đi tìm, gã lại nhặt được một chiếc túi khác. Bí mật trong chiếc túi này liên quan đến tính mạng của một số nhân vật thuộc tầng lớp trên trong xã hội. Lưu Nhảy Vọt lập tức trở thành mục tiêu săn tìm của bọn họ. Gã giống như một chú cừu vô tình lạc vào giữa bầy sói. Sự xuất hiện của chú cừu làm thế giới trở nên không kiểm soát nổi… kéo theo bao tình huống nực cười và mở ra muôn mặt đời thường của đủ mọi dạng người trong xã hội, từ chủ thầu xây dựng tới giám đốc công ty có bà vợ hay ghen, cô ca sĩ bày trò chán ăn để tạo scandal, ông Bộ trưởng. Một cuộc kiếm tìm đầy thú vị về chiếc túi xách với số tiền mặt và giấy ghi nợ trị giá hơn 3 vạn tệ của người tình vợ Lưu Nhảy Vọt đền bù cho ông chồng bị cắm sừng… sẽ lôi cuốn độc giả hết từ bất ngờ này tới bất ngờ thuyết xuất bản tại Trung Quốc tháng 11 – 2007, bán được bản ngay trong 02 tháng đầu phát hành. Tác phẩm được chuyển thể thành phim truyện nhựa cùng tên do nữ đạo diễn Mã Lệ Văn thực hiện, bắt đầu công chiếu tại nước này từ ngày với sự tham gia của các ngôi sao Tần Hải Lộ, Lí Dị Tường, Cao Quần Thư, Trần Đại Minh… Bộ phim nhanh chóng lập kỷ lục về doanh thu với hơn 10 triệu tệ chỉ sau 3 ngày đầu công cùng tác giảSách cùng chủ đềXem nhiều nhất ngàyXem nhiều nhất tuầnXem nhiều nhất tháng “Tôi là Lưu Nhảy Vọt” là cuốn tiểu thuyết hài dí dỏm mang đậm phong cách của nhà văn Trung Quốc - Lưu Chấn dung xoay quanh câu chuyện mất túi xách của anh đầu bếp Lưu Nhảy Vọt. Trong khi đi tìm, gã lại nhặt được một chiếc túi khác. Bí mật trong chiếc túi này liên quan đến tính mạng của một số nhân vật thuộc tầng lớp trên trong xã hội. Lưu Nhảy Vọt lập tức trở thành mục tiêu săn tìm của bọn họ. Gã giống như một chú cừu vô tình lạc vào giữa bầy sói. Sự xuất hiện của chú cừu làm thế giới trở nên không kiểm soát nổi... kéo theo bao tình huống nực cười và mở ra muôn mặt đời thường của đủ mọi dạng người trong xã hội, từ chủ thầu xây dựng tới giám đốc công ty có bà vợ hay ghen, cô ca sĩ bày trò chán ăn để tạo scandal, ông Bộ trưởng. Một cuộc kiếm tìm đầy thú vị về chiếc túi xách với số tiền mặt và giấy ghi nợ trị giá hơn 3 vạn tệ của người tình vợ Lưu Nhảy Vọt đền bù cho ông chồng bị cắm sừng… sẽ lôi cuốn độc giả hết từ bất ngờ này tới bất ngờ thuyết xuất bản tại Trung Quốc tháng 11 - 2007, bán được bản ngay trong 02 tháng đầu phát hành. Tác phẩm được chuyển thể thành phim truyện nhựa cùng tên do nữ đạo diễn Mã Lệ Văn thực hiện, bắt đầu công chiếu tại nước này từ ngày với sự tham gia của các ngôi sao Tần Hải Lộ, Lí Dị Tường, Cao Quần Thư, Trần Đại Minh... Bộ phim nhanh chóng lập kỷ lục về doanh thu với hơn 10 triệu tệ chỉ sau 3 ngày đầu công bi kịch đều không có chỗ cho sự lựa chọn. Trong bi luôn có hài. Lưu Chấn Vân. Gã đồng hương với Tưởng Giới Thạch lấy ngón tay cái và ngón giữa chụm vào nhau thành hình chữ O giơ lên, đầu gật gù, miệng nói giọng quan thoại Chiết Giang. Thế thì đúng rồi. Mọi căn nguyên đều từ chuyện sảy thai mà ra, chứ không hề liên quan đến tuổi thơ và người mẹ của Cù Lợi. Điều mà Cù Lợi lo lắng không phải là Nghiêm Khắc, cũng không phải bản thân, cũng chẳng phải cả thế giới, mà là con cái. Kiểm tra quần lót của Nghiêm Khắc vì sợ chồng có con với người đàn bà khác. Rồi lại bắt đầu chiến tranh lạnh. Chỉ vì mỗi chuyện đầu tóc mà cãi nhau loạn lên với các hiệu làm đầu xung quanh, ấy là để xả cơn phiền muộn ra ngoài. Càng ăn càng béo là vì tâm lý đã đập bát thì đập cho tan luôn. Rồi tiến tới, căn nguyên của bệnh cũng chẳng phải ở chuyện con cái nữa, mà là sợ mình không có con, sau này, tài sản sẽ rơi vào tay ai. Nói cách khác, là tiền. Đã tìm ra nguyên nhân, tay bác sĩ cảm thấy nhẹ nhõm, khoan khoái hẳn. Bản thân Cù Lợi, lẽ ra, cũng nên thấy nhẹ nhõm mới phải, nhưng không, cô ta càng trầm cảm, u uất hơn. Bởi cô ta không có cách nào giải quyết căn nguyên này. Vốn không đến mức lo lắng cho thế giới như thế, nhưng giờ đây, Cù Lợi lại càng lo lắng hơn. Vốn dĩ điều làm cô ta lo lắng là cả thế giới, nhưng sau khi nghe lời mách bảo của bác sĩ, dần dần, nỗi lo lắng của Cù Lợi tập trung cả vào một mình Nghiêm Khắc. Hơn lúc nào hết, cô ta để ý đến nhất cử nhất động, mỗi lời nói, việc làm của Nghiêm Khắc ở bên ngoài. Cô ta cũng biết, sự lo lắng và kiểu để ý thái quá như vậy rất dễ phản tác dụng. Cũng có thể, điều mà cô ta cần chính là sự phản tác dụng. Muốn dùng sự phản tác dụng, dùng sự bùng nổ, dùng kết quả tồi tệ nhất, dùng sự giết người, dùng sự máu chảy thành sông để chứng minh cái sai không phải ở mình, đồng thời, đổ hết trách nhiệm cho đối phương và thế giới. Ngày trước, cô ta lo Nghiêm Khắc có người đàn bà nào đó ở bên ngoài. Bây giờ, Nghiêm Khắc chẳng có người đàn bà nào ở bên ngoài cả, điều ấy lại làm cô ta thấy không yên tâm. Có khi, Nghiêm Khắc vụng trộm ở ngoài càng nhiều lại càng tốt. Càng nhiều, càng làm cho mong ước của cô ta sớm thành hiện thực. Chuyến đi Thượng Hải lần này vốn không phải để khám bệnh, mà là một thói quen. Hôm qua, một bạn ruột của Cù Lợi gọi điện thoại mách chuyện báo đăng ảnh Nghiêm Khắc chụp với cô ca sĩ sao. Bạn ruột của Cù Lợi cũng là vợ của một gã nhà giàu, to béo phục phịch. Đương lúc cảm khái, giọng bà bạn có phần hưng phấn. Điều ấy lại giúp Cù Lợi nhận rõ bộ mặt thật của bà bạn ruột. Cũng thuộc dạng người lúc nào cũng mong bạn mình gặp xúi quẩy. Loại tâm lý có vấn đề. Nhưng bà bạn ruột không hề biết rằng, khi biết tin này, Cù Lợi không hề buồn bã, mà trái lại, cũng hưng phấn như bà bạn ruột. Giống như ngựa chiến khi ngửi thấy mùi sa trường và máu, là máu trong huyết quản lập tức sôi sục. Nhưng trong điện thoại, Cù Lợi lại làm ra vẻ khổ tâm, cũng có ý để cho bà bạn mắc lừa. Thực sự, cô ta đã sẵn sàng cho sự kìm nén. Cô ta muốn nuốt trọn quả mật đắng và liều thuốc độc này. Núi lửa tích tụ càng lâu, thì lửa phun ra càng dữ dội. Máy bay chở Cù Lợi đáp xuống sân bay thủ đô Bắc Kinh. Nghiêm Khắc tất tưởi ra đón vợ, trong tay cầm một tờ báo. Cù Lợi biết, Nghiêm Khắc cố làm ra vẻ thật thà để che giấu sự thật, chiếm lấy tiên cơ. Sau khi lên ô-tô, Cù Lợi ngồi ôm con chó cưng, còn Nghiêm Khắc thì giở tờ báo ra, chỉ cho vợ xem bức ảnh, rồi giải thích - Mình có tin hay không thì tùy. Nhưng lúc ấy tôi đang mua khoai lang, không để ý cô ta là ai. Ý đồ quá lộ liễu của chồng chợt làm Cù Lợi sôi giận. Vốn không muốn mắc bẫy của bà bạn ruột, nhưng giờ đây Cù Lợi lại sập bẫy. Cơn giận đã định kìm nén, bỗng chốc bùng lên. Cù Lợi nói - Mình việc gì phải căng thẳng thế? Để tôi đến hiện trường hỏi han là ra hai năm rõ mười ngay ấy mà. - Chuyện từ hôm qua, ai người ta nhớ? Cù Lợi mặc kệ, bảo lái xe đi thẳng đến đoạn phố trong ảnh. Nhưng mụ làm như vậy lại vừa vặn mắc lừa Nghiêm Khắc. Nghiêm Khắc không phải muốn che giấu quanh co, mà muốn khuất phục đối phương một cách mềm mỏng. Điều gã ta mong đợi chính là để Cù Lợi đến hiện trường. Trước đây, Cù Lợi từng đến những hiện trường khác, làm gã cứ nơm nớp. Nhưng lần này thì khác. Mọi việc đều đã được cắt đặt kỹ lưỡng. Đến mức, gã lo mình đã mất công đạo diễn một vở kịch như thế. Gã không phải muốn nhân dịp này để phủ định việc mình đã làm, mà là để phủ định cả con người Cù Lợi. Nghiêm Khắc cũng vào vai, làm ra vẻ bất đắc dĩ - Mình thích thế nào thì tùy. Rồi cùng Cù Lợi đến con phố hôm qua. Lưu Nhảy Vọt vốn rất tự tin, nhưng khi trông thấy Cù Lợi và Nghiêm Khắc xuống xe, vở kịch bắt đầu mở màn, gã bỗng thấy có chút căng thẳng. Dù sao, trước đây, gã cũng chưa từng bao giờ diễn kịch, càng chưa từng diễn cuộc sống. Diễn cuộc sống, té ra, còn khó hơn cả diễn kịch. Mời các bạn đón đọc Tôi Là Lưu Nhảy Vọt của tác giả Lưu Chấn Vân.

tôi là lưu nhảy vọt