tù binh của ông trùm mafia truyện tranh
Trước những dữ kiện trên có người cho rằng chiến tranh nhất định sẽ xảy ra giữa Mỹ và Trung cộng. Có người quan niệm ngược lại. Chúng ta hãy cùng nhau xem xét vấn đề và cùng nhau tìm ra câu trả lời thỏa đáng. A) Chiến tranh Mỹ - Trung sẽ xảy ra vì Hoa kỳ muốn dạy
Năm 1955, Henry và cậu bạn Tommy DeVito bỏ học để làm việc cho gia đình Lucchese. Ông trùm Paul Cicero và Jimmy Conway, trợ thủ của ông ta, đã từng bước đào tạo để Henry trở thành cánh tay đắc lực của gia đình này. Henry thường hoạt động với 2 người bạn là Jimmy (Jame
Truyện ngôn tình hắc bang giỏi nhất không nên bỏ qua của Đinh Mặc Gặp lại sau 8 năm đằng đẵng, chiêu mộ Thiện và Trần Bắc Nghiêu nhấn ra, cảm xúc của họ dành cho nhau chẳng hề cố kỉnh đổi. Chỉ có điều, thân phận của tất cả hai bây giờ đã đổi thay, anh không hề là đứa nhóc cách ra từ trại mồ côi bị cha mẹ cô khinh thường như trước. 8.
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. New York - Nước MỹSau những phồn hoa rực rỡ đều có bóng tối u ám, mốc meo, đối với điểm này, Từ Hiển Đông quá rõ lạc giữa thành phố New York là những toà cao ốc xây bởi tiền tài danh vọng, cái gọi là bạn cũ, tình thân... sớm đã bị xa hoa đồi trụy hư vọng che lấp. Trên những cao ốc chọc trời thấp thoáng trong mây, cửa sổ thủy tinh được lau chùi đến sáng sủa phản xạ từng chút từng chút ánh sáng lạnh lẽo không có tình đó, Từ Hiển Đông theo thói quen tìm một cái quán bar trên đường phố, lúc này chính là thời điểm bộ tộc cú đêm đi tìm thú vui, dưới ánh đèn đường, tùy ý có thể thấy những đôi tình nhân khát khao ôm hôn nhau. Trên đường, còn có mấy cô gái tóc vàng mắt xanh độc thân đang quăng theo ánh mắt gọi mời về phía nhiên anh cảm thấy mất hứng đối với tất cả những thứ kể là quyền lực tiền tài, hay là các loại dục vọng - đối với Từ Hiển Đông trước đây, đều là đồ vật lấy dễ như trở bàn tháng trước, anh còn đứng trên đỉnh cao của giới hắc đạo Hồng Kông đánh bại liên tiếp các thế lực khác, ngạo mạn nhìn xuống dưới chân coi chúng sinh như giun dế. Anh khi đó, thân là lão đại hắc đạo Hồng Kông, đã từng sở hữu mỹ nhân khắp giang sơn, hưởng thụ toàn bộ các loại quyền lực tối cao của người chiến tất cả những thứ này đều bởi vì sự xuất hiện của một người mà hóa thành bọt biển, anh từ trên mây rơi xuống vực sâu không thấy Hiển Đông đã từng muốn gió được gió muốn mưa được mưa, mang mệnh vương giả trong vô số người. Mà hiện tại, người khác có thể không kiêng kị mà hạ nhục anh, dùng ánh mắt thương hại xen lẫn xem thường mà nhìn tránh né kẻ thù truy sát, Từ Hiển Đông lén trốn vào một con thuyền lậu, trở thành tầng lớp xã hội thấp nhất - một kẻ nhập cư bất hợp pháp tại không muốn nhớ lại cái hồi ức chen chúc trong khoang thuyền đầy mùi cá khiến người buồn nôn kia, cũng không muốn nhớ lại kí ức làm anh mất đi hết thảy. Từ Hiển Đông mặc một bộ âu phục rẻ tiền đi cầu kiến lão đại của Đường Nhân Nhai, kết quả phải nhận lại lời từ chối mỉa mai, khinh thực, trước khi đến New York anh cũng đã có sự chuẩn bị tâm lý, dù sao lấy thân phận hiện tại như chuột chạy qua đường của anh, có người đồng ý thu nhận giúp đỡ che chở đã rất tốt. Muốn tìm một đối thủ có thể đẩy đổ tập đoàn mà anh gây dựng trước kia, e rằng là một nhiệm vụ không thể hoàn Hiển Đông ngẩng đầu lên, hít vào cái không khí vẩn đục ở đầu đường, bỗng nhiên phát hiện hết thảy con người, sự vật xung quanh, không có cái nào không làm cho anh chán ghét, không có cái nào không làm cho anh cảm thấy buồn chân xoay một cái, anh hướng về quán bar trong một ngõ hẻm chật hẹp tối tăm đi bụng đang réo lên không ngừng kháng nghị, Từ Hiển Đông cố gắng không để ý tới trước đây cũng không phải là không có chịu qua khổ cực, cũng không ngại bắt đầu từ con số không. Năm đó cha anh mang theo con trai chỉ có hai tuổi ở nước Mỹ mà phát tài, tiếp đó đến Hồng Kông, cuối cùng là ở thời điểm ngồi trên vị trí lão đại, đã bỏ ra hơn hai mươi nay, anh đã không còn trẻ nữa, còn có bao nhiêu cái hai mươi năm mà có thể dùng?Từ Hiển Đông cười tự giễu một giờ, anh không có thân phận hợp pháp, thấy cảnh sát cũng phải đi đường vòng, ngoại trừ kiếm việc làm ở những địa phương không chính quy, anh căn bản không nghĩ tới những phương pháp khác có thể giải quyết sinh hoạt khốn khó hiện tại của bản đi lung tung không có mục đích, tay vô thức tìm tòi bên trong túi áo cái cùng ngón trỏ khép lại, không có tìm thấy điều xì gà Cuba trước đây anh thích nhất mà kẹp ở giữa ngón tay, chỉ có không khí, cùng với tâm trạng thất vọng, chán nản cùng rác đầy bên cạnh bỗng nhiên lay động, Từ Hiển Đông bị hấp dẫn sự chú ý liền chuyển tầm mắt qua, anh nhìn thấy một miệng túi plastic lớn màu đen to bò ra vài con chuột đang kiếm đây, chỉ có Từ Hiển Đông coi người khác là chuột, bây giờ trào phúng chính là, anh ở trong mắt người khác, đến con chuột còn không Hiển Đông "hừ" một tiếng, không muốn lại đắm chìm vào quá khứ, anh đã không có thời gian mà ảo tưởng nữa. Anh bắt đầu tính toán phải như thế nào, mới có cơ hội hoàn thành mục tiêu của ngõ hẹp tối tăm ít người lại thiếu ánh sáng, hai bên còn chất đầy rác rưởi cùng tạp vật, làm cho đường vốn không rộng lắm càng chật hẹp. Tầm nhìn phía trước không rõ, Từ Hiển Đông cứ chậm rãi đi về phía trước, thân hình cao lớn của anh kéo ra một cái bóng đen u ám phía năm sau, anh vẫn cảm thấy, chính mình bị quỷ thần xui khiến - mới đi vào cái ngõ tối tăm kia. Đương nhiên, hiện tại anh chẳng có cơ hội mà lựa chọn nghiện thuốc lá lại phát tác, tâm tình Từ Hiển Đông trở nên nôn nóng, khó này, trong không khí, bỗng nhiên bay tới một mùi máu tanh nhàn nhạt. Loại mùi này, đối với anh vốn nhiều năm lăn lộn, ở trên lưỡi đao liếm máu người mà nói, không thể quen thuộc Hiển Đông nhìn lên, tại một góc tối không xa cạnh cột điện, ẩn giấu đôi miêu nhãn xanh sẫm thật hấp trong bóng tối, là một Hiển Đông trong lúc nhất thời không cách nào thấy rõ dung mạo người kia, có điều trong đôi mắt xanh sẫm của đối phương như ẩn chứa thứ ánh sáng lộng lẫy, lại cứng rắn tựa sắt thép như muốn hút hồn nhân kia tựa hồ nhận ra được có người tới gần, nhưng không có bất kỳ hành động nào. Từ Hiển Đông dựa vào kinh nghiệm nhiều năm lăn lộn, lập tức đoán ra người trước mắt nhất định bị thương, thậm chí còn đang tránh né người truy đầu nhìn một chút hoàn cảnh xung quanh, thông thường phải trốn trong ngõ hẻm tối kia, ngoại trừ kẻ nhập cư bất hợp pháp như anh, thì chỉ có đã đắc tội thế lực người không nên đắc tiến lên hai bước, rốt cuộc cũng thấy rõ mặt của đối là một khuôn mặt mỹ lệ đến kinh Hiển Đông biết dùng từ "mỹ lệ" để hình dung một nam nhân thật không thỏa đáng, nhưng anh thực sự không tìm được từ nào để có thể hình dung tốt phương là một người con lai, khoảng chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, mái tóc mềm mại màu vàng óng nhạt rối tung, trên người mặc bộ đồ trắng kiểu cách đơn mũi cao, ngũ quan thâm thúy, môi mỏng màu hồng nhạt hơi mím nhiên, làm cho người không thể quên nhất, là đôi mắt có màu ngọc lục tròng mắt kia không hề động đậy nhìn anh, mà chủ nhân chúng nó, hoàn toàn không bởi vì một vị khách không mời xuất hiện mà lộ ra một tia thần sắc kinh hoảng, đôi mắt vẫn tỉnh táo nhìn kỹ anh, như một đóa bạch liên thanh nhã giữa những đầy rẫy dơ bẩn cùng ô uế trong ngõ hẻm tối Hiển Đông nghĩ thầm chắc là ngưu lang nhà ai gặp phải khách biến thái. Đổi thành trước đây, anh sẽ không một chút để ý mà giúp đỡ nam nhân xinh đẹp kia, nhưng giờ phút này bản thân anh còn đang khó bảo toàn, vì vậy anh dự định làm như không nhìn thấy bất cứ gì, như không có chuyện gì xảy ra mà rời Hiển Đông đúng là làm như khi anh xoay người, nhìn thấy đầu hẻm có mấy người mặc tây trang màu đen, hung thần ác sát hướng bên này đi tới, thời điểm đó thân thể lập tức phản bội lại ý tới khi phản ứng lại, anh đã cầm tay kéo nam tử bị thương theo hướng ngược lại mà đào đường, vì ngăn cản truy binh sau lưng, anh không ngừng đem thùng rác bên ngõ đạp lăn xuống tên đuổi theo phía sau mắng chửi mấy câu liền móc súng ra hướng về phía bọn họ mà Hiển Đông trong hiểm cảnh mà né qua, viên đạn sạt qua bờ vai của anh bắn vào bên trong tới một góc khuất, anh đem nam nhân đẩy vào, tiện tay ở bên trong đống tạp vật bên cạnh nhặt lên một cái thiết côn bất ngờ chặn đứng một người đuổi theo trong đó, anh dùng hung khí trong tay hướng về đầu đối thủ ném tới. Ra tay tàn nhẫn, chỉ nháy mắt liền làm cho đối phương chết tại Hiển Đông đối với kẻ địch sẽ không bao giờ nương tay, bởi vì nhân từ đối với kẻ địch, chính là tàn nhẫn đối với mình. Trước đây, nếu không phải là bởi vì một chút nhu tình, một chút lòng thương dư thừa, anh cũng sẽ không thảm hại đến như anh không tin tưởng người kia tới mức bỏ qua hết thảy, toàn tâm toàn ý mà yêu thì cũng sẽ không rơi xuống tình trạng thất bại thảm hại như ngày hôm tới chuyện cũ lòng khó chịu, Từ Hiển Đông ra tay càng thêm hung ác, giống như là muốn tích lũy hết thảy oán khí, đều phát tiết lên những người trước mắt ra khẩu súng trên người một gã áo đen vừa ngã xuống, anh không có lãng phí một viên đạn nào liền đem những người còn lại giải quyết gọn gàng, sạch trong con hẻm u ám, nhất thời tràn ngập khói thuốc súng dày đặc cùng mùi máu tanh nồng, xa cơn giận dữ xong, Từ Hiển Đông chậm rãi buông tay nam nhân bị thương xuống, nhìn đám thi thể trước liếm khóe môi khô nứt, Từ Hiển Đông hơi híp mắt, mùi vị tanh ngọt kêu gọi thú tính khát máu ẩn sâu ở trong vất vả mới tỉnh táo lại, bỗng nhiên cảm nhận được tầm mắt phía sau mình. Anh xoay người, dùng mu bàn tay lau đi máu dính trên nam tử tóc vàng vẻ mặt vẫn lành lạnh kia, anh cảm thấy trước mắt người này, tựa hồ không có bởi vì chính mình ra tay giúp đỡ mà biểu hiện ra bất kỳ sự cảm kích vẻ mặt quái đản kia, cùng chính mình ở ký ức nơi sâu xa thật giống nhau, giống nhau đến rõ ràng dù hai người hoàn toàn khác nhau về màu da, nhưng ở trước con mắt mơ hồ của anh, hai hình ảnh ấy trùng điệp lên Hiển Đông khẽ vỗ trán, đem súng trong tay xoay lại, giơ lên trước mặt nam nhân."Cầm lấy nó dùng để phòng thân đi. Tôi cứu được cậu một lần, chưa chắc đã cứu được cậu lần thứ hai."Anh rõ ràng, nam nhân này tuyệt đối không đơn giản, bởi vì khẩu súng trên tay chính là Sa Mạc Chi Ưng, mà thứ này không phải lưu manh đầu đường xó chợ có thể mua nam nhân tóc vàng bởi vì động tác đưa súng của anh mà lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, chẳng biết vì sao, Từ Hiển Đông lại kích động muốn lấy cổ tay của đối phương, anh đem súng nhét vào lòng bàn tay của hắn. Sau đó dùng bàn tay to xoa xoa đầu người thanh niên phương bởi vì động tác đột nhiên của Từ Hiển Đông, mà hơi rụt người về phía sau, nhưng bị vách tường cản điểm bàn tay Từ Hiển Đông dán lên đỉnh đầu hắn, đôi lông mày đẹp đẽ của hắn khẽ cau lại, tựa hồ có hơi chống cự, nhưng cảm nhận được nhiệt độ từ lòng bàn tay kia truyền đến, lông mày lại dần dần giãn ra, rõ ràng không còn thấy phản cảm Hiển Đông chỉ cảm thấy dưới tay anh sợi tóc dị thường mềm mại, như tơ tằm thượng đẳng bóng loáng nhẵn nhụi, khiến người ta cảm giác yêu thích không muốn buông rất nhanh, anh thu tay về, lui về phía sau vài bước. Làm việc thiện thực sự không phải tác phong của anh, còn có rất nhiều việc chờ anh làm, bất ngờ trước mắt dẫn đến phiền toái, anh không có thời gian quan tâm nhìn người trước mắt, Từ Hiển Đông xoay người, dự định rời biết, anh mới vừa bước đi bước thứ hai thì trên cổ bỗng nhiên truyền đến cảm giác đau dùng ánh mắt tràn ngập kinh ngạc quay đầu lại nhìn về phía nam nhân vừa dùng chuôi dao bổ xuống cổ mình, không kịp kêu một tiếng, mắt liền tối sầm lại, mất đi hết thảy ý khắc ngã xuống đó, nam nhân tiếp được thân thể Từ Hiển Đông, liền cúi xuống, đem người đã hôn mê khiêng trên vai chính dung lướt qua thi thể ngang dọc trên đất, nam nhân tóc vàng mặt không hề có cảm xúc, chậm rãi hướng đầu hẻm đi như Từ Hiển Đông còn ý thức, thấy cảnh này, nhất định sẽ bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh chục chiếc Rolls-Royce màu đen chỉnh tề như một đứng ở đầu nhân vác Từ Hiển Đông đi ra khỏi đầu hẻm, đứng bên dưới ánh đèn sáng ngời, lập tức mấy chục nam nhân mặc tây trang đen mở cửa xe ra, xuống xe, tất cung tất kính hướng nam nhân tóc vàng hô "Boss!"Âm thanh vang dội phô trương lớn đến mức kinh người vang vọng đường phố New York. Lúc này, trên con đường ngoại trừ những người mặc tây trang màu đen từ trên xe xuống, hoàn toàn không có hình bóng những người tên thủ hạ đi lên trước, muốn tiếp nhận Từ Hiển Đông, lại bị ánh mắt ác liệt của thủ lĩnh trừng trở người tự nhiên không dám nhiều làm gì nữa, chỉ có thể theo sát phía sau nam nhân, mở cửa xe cho nhân đem Từ Hiển Đông ném vào ghế sau, chính mình cũng ngồi xuống theo, ra lệnh"Lái xe."Đó là một đạo âm thanh lạnh lẽo, hầu như nghe không ra một chút độ ấm nào. Đây cũng là câu nói đầu tiên cho đến hiện tại nam nhân mới mở miệng đầu nhìn vết thương trên mu bàn tay mình một chút, nam nhân lại nói một câu "Ngày mai ta không muốn thấy Tề gia tộc kéo tới bất cứ người nào."Người lái xe vừa nghe mệnh lệnh của thủ lĩnh, lập tức gật đầu đáp lại. Trong đầu hiện lên cảnh tượng diệt môn sắp tới của Tề gia điều, cái này cũng là trong dự động thủ ở trên đầu thái tuế, liền đem mạng đến trả ghế sau xe, vị chúa tể - ông trùm toàn mỹ của thế lực Mafia - Lang Tư Lạc Lier J. Dias Arnold, chính là một danh từ cực kỳ khủng bố trong mắt người ngoàiĐương nhiên, Từ Hiển Đông trong trạng thái hôn mê sẽ không biết, anh vừa mới cứu người nào, đương nhiên cũng sẽ không biết, sau này chờ đợi anh lại là vận mệnh như thế nào.
Thời điểm ý thức Từ Hiển Đông từ mê man dần hồi tỉnh, thần kinh của anh lập tức hướng về vị trí ẩn ẩn cơn đau ở sau Hiển Đông theo bản năng định đưa tay lên xoa nắn một hồi để làm dịu cảm giác đau nhức, nhưng vừa hành động thì nghe thấy tiếng xích sắt vang lên. Đưa tay lên quan sát, anh phát hiện một vòng kim loại được thiết kế tinh xảo, lạnh lẽo còng lên cổ tay phải của mình. Một sợi dây xích từ đầu giường kéo dài, móc lên chiếc vòng kim loại ở tay mở lớn hai mắt, nhìn khắp bốn mắt là gian phòng trắng lóa như tuyết, ngoại trừ màn cùng chăn đơn màu trắng, hết thảy dụng cụ và các đồ trang trí đều được chế tạo bằng thủy tinh trong phòng này tao nhã, sạch sẽ cực điểm, lấy địa vị trước kia của anh một chút liền có thể nhìn ra, những thứ này tuy rằng thiết kế đơn giản, nhưng đều là hàng xa xỉ cao cấp đắt Hiển Đông khó chịu nhíu là bởi vì gian phòng này thực sự quá sạch sẽ, ngược lại làm cho anh có cảm giác không thoải phòng vốn dành cho người ở lại tinh khiết đến không mang theo một chút hơi ấm, trái lại như là nơi chỉ để máy móc vô tri, lạnh lẽo đến mức hầu như ép người ta thở không Hiển Đông chống người ngồi dậy, chiếc chăn đơn đang trùm ở trên người trượt xuống, cảm giác từ làn da khiến anh phát hiện chính mình đang ở thương trên bả vai đã được xử lý, anh hơi thở phào nhẹ nhõm. Xem ra người bắt anh tới nơi này cũng không có ác khi Lang Tư Lạc xuất hiện ở gian phòng này, Từ Hiển Đông vẫn thấy tương đối bất bao lâu sau khi anh tỉnh lại, cửa phòng liền bị người đẩy ra, Lang Tư Lạc ở giữa những người hầu, như một con báo - tao nhã mà chậm rãi đi bốn phía màu trắng, cộng với toàn thân hắn là đồ trắng, càng làm khí chất của hắn thêm nổi quan tinh xảo hoàn mỹ giống như một vị thần Hy Lạp, mái tóc màu vàng nhạt mềm mại rối tung trên cổ, trông vừa tao nhã mà lại phảng phất khí chất u buồn. Chỉ có điều, cặp mắt màu xanh lục vẫn không có bất kỳ độ ấm xuống trên chiếc ghế da dài, Lang Tư Lạc tùy ý đưa cánh tay khoát lên trên tay vịn, người hầu bên cạnh lập tức quỳ gối xuống, cẩn thận từng li từng tí một - dùng cái kẹp mở băng gạc trên cánh tay chủ nhân mà đổi Hiển Đông ngồi ở trên giường, lòng tràn đầy nghi hoặc nhưng chưa biểu lộ ra, đám người xung quanh Lang Tư Lạc thì nội tâm đang không ngừng thầm kinh vì xưa nay không có bất luận kẻ nào có khả năng làm thay đổi quá trình làm việc của Lang Tư Lạc, khi thủ hạ báo cáo từ gian phòng máy theo dõi nhìn thấy Từ Hiển Đông đã tỉnh, bỗng nhiên Boss dừng lại chuyện đang làm, lập tức đi tới nơi này, để nhìn cái người rốt cục đã thanh tỉnh lại Hiển Đông cũng không phải người không tinh mắt, nhìn nam nhân trước mắt, anh liền biết cái người đêm qua được anh cứu này, lai lịch nhất định không đơn thể là do cái địa phương đặc biệt tối hôm qua, cùng nam nhân vẻ mặt lành lạnh mơ hồ trong trí nhớ làm phán đoán của anh xảy ra vấn đề. Bình thường, anh không thể nào đem một con báo nhận sai thành mèo Ba Tư được, càng sẽ không nhiều chuyện mà đi cứu viện một người trong khi bản thân họ không cần bất kỳ sự hỗ trợ ánh mắt nghiên cứu tìm tòi của Lang Tư Lạc quá mức chăm chú đến cả người đều không dễ chịu, Từ Hiển Đông ngẫm lại, chính mình đêm qua ngoại trừ giúp nam nhân trước mắt giải quyết hết thảy mấy kẻ áo đen truy sát, không có làm ra việc gì không thích hợp, liền cảm thấy hẳn là đối phương sẽ không làm khó dễ anh."Xin hỏi..."Anh tận lực dùng ngữ khí ôn hòa, dù sao, từ khi nam nhân đi vào gian phòng này, tuy rằng tự dưng có thêm rất nhiều người, nhưng chưa có ai mở miệng đánh vỡ sự im Hiển Đông lời còn chưa nói hết, Lang Tư Lạc bỗng nhiên khoát tay, tất cả mọi người lập tức đứng yên, duy trì tư thế đứng cung kính đứng, cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng thủ lĩnh của bọn Tư Lạc nhẹ nhàng phất phất tay, tất cả mọi người lập tức khom mình hành lễ, lục tục lui ra phòng lớn lập tức chỉ còn lại hai người, Từ Hiển Đông nhạy cảm phát hiện một cảm giác nguy hiểm đang bao Tư Lạc đứng lên, bộ quần áo trắng tinh làm thân hình hắn càng thêm thon dài, thậm chí còn làm cho người ta một loại ảo giác tinh tế, sẽ không đem nam nhân thanh thuần sạch sẽ này liên tưởng đến vị Boss của gia tộc Dias Hiển Đông chợt phát hiện, nam nhân đứng lên thậm chí so với mình còn cao hơn mấy cm. Đặc biệt lúc này khi anh đang ngồi, mà đối phương đang đứng thì, loại chênh lệch này càng thêm rõ Tư Lạc chậm rãi đi tới bên giường, đưa tay phải ra hướng về phía Từ Hiển bàn tay có ngón tay thon dài cùng màu da trắng nõn bỗng nhiên xuất hiện ở trước mắt, Từ Hiển Đông trong lúc nhất thời hơi nghi hoặc, thực sự không hiểu người trước mắt muốn gì."Bắt tay!""Cái gì?" Lần đầu tiên nghe đối phương mở miệng, có thể nghe rõ ràng nhưng lại làm cho Từ Hiển Đông Trượng Nhị Kim Cương* không hiểu hắn muốn gì.Trượng Nhị Kim Cương ý nói người lăn lộn trong xã hội đã lâu, có vốn hiểu biết phong phú, kiểu như già đời, lão làng"Đừng để ta lặp lại lần nữa." Vẫn là cái giọng điệu lạnh lẽo kia, nhưng lần này là ra là không cam tâm bị người sai khiến, động tác Từ Hiển Đông có vẻ chần chờ, rốt cuộc vẫn nhẹ nhàng đưa tay lên nắm lấy bàn tay trước mặt. Cảm giác khi da thịt đụng chạm thật lạnh lẽo, cùng nhiệt độ chính mình tuyệt nhiên không Tư Lạc đối với việc Từ Hiển Đông "nghe lời" cảm thấy rất hài lòng, Từ Hiển Đông cũng nhận ra được ánh mắt sung sướng của hắn, lập tức nắm lấy thời cơ đem nghi vấn trong lòng nói ra."Xin hỏi, cậu đem tôi tới đây, rốt cuộc là định làm gì?"Vừa hỏi, anh vừa buông tay ra, nhưng lại bị đối phương phản thủ nắm chặt lại, lực mạnh đến mức kinh người."Thật kỳ quái, ta dĩ nhiên không cảm thấy ghê tởm."Đối với Lang Tư Lạc hỏi một đằng trả lời một nẻo, Từ Hiển Đông chỉ có thể cố gắng tự suy nghĩ tới vừa rồi, lúc người hầu đổi dược cho hắn, từ đầu đến cuối đều không mảy may có chạm vào hắn, Từ Hiển Đông sau đó lại liên tưởng đến không gian trang hoàng trong phòng, anh đại khái hiểu được Người đàn ông trước mắt này e sợ có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, thậm chí ghê tởm khi bị người khác đụng chạm."Nếu như không phiền, có thể bỏ dây xích ra giúp tôi được không?" Tận lực dùng ngữ khí ôn hòa thương lượng với nam nhân trước mắt. Nếu như đổi thành trước đây, anh đã sớm cho cái người vô lễ này một phát đạn, nhưng địa vị của anh bây giờ không còn được như trước đây, thân ở dưới mái hiên, cũng không thể không cúi như không hề nghe thấy lời nói của Từ Hiển Đông, Lang Tư Lạc bỗng nhiên nắm lấy tóc anh, mạnh mẽ mà đem đầu anh ngửa ra phía sau tạo thành một đường cong ưu dự đoán, đôi môi lạnh lẽo mềm mại dán lên môi Từ Hiển nhiên bị tập kích làm Từ Hiển Đông không ứng phó kịp, đợi khi anh phản ứng lại, thì Lang Tư Lạc đã trằn trọc mút lấy đôi môi của anh, rõ ràng kỹ xảo hôn khuyết thiếu, khiến cho anh cảm thấy có chút đau Hiển Đông từ trước đến giờ nam nữ không câu nệ, đối mặt với nhung nhớ ôm ấp của mỹ nhân, anh hoàn toàn không ngại tiếp thu toàn bộ, huống hồ anh đối với mỹ nhân này không có một chút phản cảm Hiển Đông ở giây tiếp theo đổi khách làm chủ, dùng lưỡi cạy ra hàm răng Lang Tư Lạc, cấp tốc chiếm lĩnh khoang miệng mang hương vị thơm ngát mùi hoa lan. Về phương diện kỹ xảo hôn này, hiển nhiên Từ Hiển Đông có kinh nghiệm phong phú hơn Lang Tư tới khi hai người rốt cuộc kết thúc nụ hôn dài thì vẻ lành lạnh tròng mắt của Lang Tư Lạc đã rút lui, thay vào đó là sắc màu của tình tới giờ khắc này, Từ Hiển Đông vẫn không cảm nhận được tình cảnh nguy hiểm của trong mắt người bình thường, đối với hiểu biết về Mafia nước Mỹ, ngoại trừ tiêu xài xa hoa lãng phí, còn có phương diện tình dục đặc biệt phóng túng, nhưng rất nhiều người cũng không biết, Lang Tư Lạc _ Boss của gia tộc Dias Arnold _ thế lực Mafia to lớn nhất, là một người khá cực Tư Lạc có bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng, thậm chí không thích mang bất kỳ vật gì có màu sắc, đồ hắn dùng đều là một màu trắng hoặc trong suốt. Nếu như không phải bận tâm truyền thống quen thuộc nhiều năm của gia tộc, hắn đã đem gia huy, ô tô và trang phục màu đen toàn bộ đổi thành vì căn bệnh hết sức nghiêm trọng kia, hắn phi thường căm ghét việc đụng vào người khác, càng khỏi nói bị người đụng vào. Vì vậy, ở phương diện nào đó mà nói, hắn là một người lãnh cảm, nhưng cũng chẳng ảnh hưởng tới năng lực cầm quyền của hắn, đơn giản là hắn không muốn mà tính cách đó đã bị phá vỡ ở thời điểm Từ Hiển Đông xuất hiện trong ngõ hẻm tối tăm điểm lòng bàn tay mang theo nhiệt độ hừng hực xoa nhẹ trên đỉnh đầu hắn thì Lang Tư Lạc không phát sinh bất cứ cảm giác ghê tởm chán ghét nào, thậm chí thời điểm đối phương dời bàn tay đi, hắn còn cảm thấy có chút mất một chút tâm tình mất mát ngắn ngủi lại nhỏ bé ấy chỉ thoáng qua, nhưng trong lòng Lang Tư Lạc lại nhen nhóm cảm giác khác lạ, như bị lông chim nhẹ nhàng phất qua mang theo hoài nghi khiến hắn xúc vì vậy, lúc Từ Hiển Đông giải quyết hết thảy phiền phức, xoay người muốn đi, hắn không chút do dự mà một phát đập anh bất nữa, ở cái người có chiều cao gần như tương đương với hắn này, vừa ôm vào lòng, hương vị nam tính tràn ngập khoang mũi thì hắn bỗng nhiên kích động, dòng máu lạnh lẽo trong thân thể hóa thành dòng chảy dung nham nóng hừng hực mà bốc lên đỉnh vì tàn khốc phân tranh để kế thừa vị trí Boss của gia tộc, mỗi giờ mỗi khắc đều sẵn sàng đối mặt với tập kích ám sát, Lang Tư Lạc đã sớm quen thuộc việc đơn độc đối diện với thử thách sinh lẽ đó, loại trải nghiệm "bị bảo vệ" này đối với hắn mà nói, từ lúc còn nhỏ cho tới hiện tại chưa từng trải qua, hắn chỉ có tín nhiệm chính ngày ấy, thời điểm Từ Hiển Đông đem súng nhét vào trong tay hắn, thời điểm bàn tay Từ Hiển Đông xoa nhẹ đầu hắn, cảm giác ấm áp mà xa lạ kia, đến nay hắn vẫn không thể nào Tư Lạc dùng đầu lưỡi liếm đi nước bọt bởi vì kịch liệt hôn môi mà thấm ra, hô hấp nặng dần. Một luồng điện lưu chưa từng trải nghiệm qua kịch liệt truyền thẳng từ sống lưng mà xuống, hắn cảm giác hạ thân mình như muốn bốc cháy, trướng đến đau đớn. Dục vọng rêu rao muốn phát tiết, mà nguyên nhân duy nhất, chính là người đàn ông trước mắt Tư Lạc xưa nay không phải là người sẽ kiềm chế dục vọng, nếu đã xác nhận cảm giác của chính mình, như vậy cũng không có gì cần phải kiêng Hiển Đông còn chưa phản ứng lại, chăn đơn bao trùm trên người anh đã bị ném xuống Tư Lạc hôn lên cơ bắp duyên dáng trên lồng ngực của anh, xúc cảm mềm mại vương vấn trên môi, khiến hắn không nhịn được mà dùng răng gặm Hiển Đông bị hành động đột nhiên như dã thú của đối phương làm cho đầu óc mơ hồ, nhưng khi tay Lang Tư Lạc chuyển đến phía sau thân thể anh thì, nói không ghét là không như người trước mắt tao nhã tuấn dật như thế nào đi nữa, thì trong ký ức của Hiển Đông, từ trước đến giờ anh luôn giữ vị trí chủ động ở bên trên, tuyệt đối không thể nào tiếp thu được việc đảo vị trí rằng biết người này tuyệt đối không thể trêu chọc, nhưng hiện tại anh cũng không suy nghĩ nhiều, thân thể đã tự động phản ứng mà làm ra động tác công nắm đấm hướng tuấn nhan vung tới gần trong gang tấc, Từ Hiển Đông có kinh nghiệm cận chiến phong phú chắc chắn hầu như không người nào có thể né tránh đòn tấn công sự thực kỹ năng cận chiến của Lang Tư Lạc hiển nhiên lại khéo léo hơn, khi cảm giác được âm thanh xé gió vung tới, ánh mắt của hắn khẽ động, một tay liền đem nắm đấm kia bắt kích của Từ Hiển Đông hơi ngưng lại, tiếp theo bị kéo về phía đầu gối, cơ hồ sắp đem anh đẩy ngã xuống biết các loại động tác còn chưa hoàn thành, một quyền nặng nề liền giáng vào thẳng bụng đấm kia hoàn toàn không lưu tình, Từ Hiển Đông cảm giác lục phủ ngũ tạng mình hầu như muốn lệch vị cong người ôm bụng kịch liệt ho khan, hít sâu mấy hơi để giảm bớt đau đớn, nhưng ngay khoảnh khắc ấy, Lang Tư Lạc đã cấp tốc lột áo, áp lên người Từ Hiển Hiển Đông không có công kích lần thứ hai, duy trì tư thế cuộn mình, tùy ý người kia muốn làm gì thì lúc này thuận theo làm Lang Tư Lạc phi thường hài lòng, vốn là kẻ ít ham muốn vừa trải nghiệm một lĩnh vực kích thích tinh thần cao độ mới mẻ, tuy rằng hiện tại chân chính vẫn chưa nếm trải tư vị nam nhân này, nhưng hắn có linh cảm sẽ sa vào trong như Từ Hiển Đông chỉ là nam nhân bình thường, trước công kích mãnh liệt như vậy đã sớm bất tỉnh. Nhưng anh đã từng ngồi qua vị trí ông trùm của hắc đạo Hồng Kông, tự nhiên cũng không phải hạng dễ khi Lang Tư Lạc hơi hơi thả lỏng cảnh giác mà hưởng dụng thân thể dưới thân, Từ Hiển Đông bỗng nhiên đem dây xích trên cổ tay mình cấp tốc quấn quanh cổ hắn."Gọi người mở ra cho ta, bằng không đầu của ngươi cùng cái cổ sẽ mỗi chỗ một nơi!" Đem Lang Tư Lạc xoay chuyển đặt ở dưới thân, Từ Hiển Đông ghé vào lỗ tai hắn gằn giọng nói, cũng không chú ý trong lúc nói chuyện, khí tức ấm áp giữa răng môi phun ra phất qua lỗ tai đối phương, kích thích cự vật dưới thân càng bành trướng đến lợi Lang Tư Lạc không có phản ứng, Từ Hiển Đông cảnh cáo xiết chặt dây xích trong tay."Ta không biết ngươi có lai lịch gì, có điều chỉ nhìn ngươi lấy oán trả ân, liền biết chắc không phải loại người tốt lành gì.""Lập tức để người thả ta ra, đừng hòng có ý đồ gì ở trên người ta!" Từ Hiển Đông dùng Anh ngữ đe Tư Lạc nghe xong, thế nhưng lại dùng tiếng Trung đáp lại rất rõ ràng "Ta không cầu ngươi cứu ta, là chính ngươi nhiều chuyện thôi."Từ Hiển Đông nhất thời giận dữ, vừa định cho người tạm thời bị quản chế này ăn chút khổ, nhưng chỉ một giây sau, mu bàn tay cảm thấy đau đớn, cảm giác tê dại nhanh chóng lan tràn ra toàn Hiển Đông không có cách nào khống chế, buông xích sắt quấn ở trên cổ Lang Tư Lạc ra, toàn thân thoát lực ngã trên vẻ mặt không thể nào tin của hắn, tay phải Lang Tư Lạc xòe ra, trên chiếc nhẫn, chẳng biết lúc nào nhô lên một cái gai phần mười là tẩm thuốc! Từ Hiển Đông oán hận rằng tứ chi không cách nào nhúc nhích, nhưng ý thức anh vẫn tỉnh táo, nếu như ánh mắt có thể giết người, Lang Tư Lạc sớm đã không biết chết bao nhiêu lần dù khó chịu đối với ánh mắt tràn ngập căm hận cùng khiêu khích kia, Lang Tư Lạc lại phá lệ không nỡ đem nam nhân này đi báo danh Thượng thế hắn giơ tay lên, mạnh mẽ cho đối phương một cái bạt Từ Hiển Đông bị đánh lật qua trái, khóe môi tràn ra máu tươi. Có điều, ánh mắt của anh cũng không vì vậy mà yếu cần còn ý thức, anh chắc chắn sẽ không khuất phục nam nhân có vẻ như nhu nhược tao nhã, nhưng lại giống như ác ma trước như biết rõ lúc này chống lại hắn có vẻ rất ngu ngốc, hơn nữa rất có khả năng lại tiếp tục hứng chịu sự công kích của đối phương, nên anh dùng ánh mắt để biểu đạt sự phẫn nộ của Tư Lạc tính tình vốn lạnh nhạt, còn có chút bạo ngược, ánh mắt Từ Hiển Đông càng quật cường, càng mang theo phẫn hận cùng không cam lòng, càng khiến sự tàn bạo trong xương của hắn tăng lên gấp thô bạo – xoa nắn hai điểm nổi lên trên ngực Từ Hiển Đông trước, mười ngón tay du tẩu trên thân thể trần cuộc phải thế nào mới làm cho người dưới thân này khuất phục? Lang Tư Lạc có chút không thể chờ đợi được nữa - muốn thử lấy tóc phía sau đối phương ép buộc anh ngửa đầu, Lang Tư Lạc vừa hôn vừa mút lên phần gáy ưu mỹ đang lộ ra."Ngươi tên là gì?"Từ Hiển Đông hô hấp khó khăn, nhưng anh cười lạnh, đối diện trừng mắt nhìn Lang Tư Lạc "Không có ai lại đồng ý lấy tên của mình nói cho một kẻ súc sinh."Nghe được câu này, tròng mắt màu xanh lục đang nhiễm sắc thái tình dục lóe lên một tia mơ hồ, vừa như phẫn nộ, lại vừa như là thưởng chung, có thể dùng loại thái độ này nói chuyện với hắn, cho tới bây giờ, cũng chỉ có một người Từ Hiển Đông mà thôi."Không sao, coi như ngươi không nói, ta cũng có thể tra được."Lang Tư Lạc không thèm tốn nước miếng với anh, đem đôi chân thon dài phía dưới thân nhấc Hiển Đông đối với hành vi hung hăng lần này, ngoại trừ phản cảm thì không có bất cứ một cảm giác nào khác, tính khí dưới hạ thân lẳng lặng mà ngủ đông, một chút dấu hiệu ngẩng đầu cũng không Tư Lạc thì lại hoàn toàn không để ý, cũng sẽ không đi bận tâm cảm thụ người khác, hắn chỉ là nhìn thân thể trước mắt này liền cảm thấy nhẫn nại đã đến cực có bất kỳ tiền diễn hay bôi trơn, hắn liền đem cự vật dưới thân đang dâng trào mạnh mẽ đỉnh vào trong cơ thể Từ Hiển Đông."Thao!" Từ Hiển Đông đột nhiên bị kích thích tới đau nhức liền mắng một câu thô tục. Anh cắn chặt hàm răng, trên trán nổi gân xanh, tiêu tốn rất lớn khí lực mới nhịn xuống mà không phát sinh rên Lang Tư Lạc bị nội bích nóng bỏng của Từ Hiển Đông co rút làm cự vật càng bành trướng đến lợi hại, cơ hồ muốn quăng mũ cởi giáp xin hàng, cấp thiết càng muốn thâm liếm môi một cái, bàn tay hướng về cái mông Từ Hiển Đông mà vỗ tới, làm cho anh đau đớn mà phân tán bớt sự chú ý, khiến cho nội bích đang co rút thoáng thả lỏng một chút, thêm nữa bởi hành vi thô bạo của Lang Tư Lạc, máu tươi phía bên trong chảy ra bôi trơn vị trí thâm nhập khó khăn lúc tanh mang vị rỉ sắt thoang thoảng, càng kích thích thú tính trong xương tủy Lang Tư ở trong cơ thể Từ Hiển Đông điên cuồng tàn sát, lần đầu tiên cảm nhận được ái tình mang đến vui sướng tràn trề, làm đầu óc của hắn tràn ngập dục vọng, mỗi một tế bào trên thân thể đều đang kêu gào muốn càng nhiều hơn trước đây Lang Tư Lạc cấm dục sinh hoạt trường kỳ, dẫn đến tinh lực tích lũy một lần được bạo phát, thêm vào hắn vốn so với người bình thường thể năng dồi dào, khiến cho Từ Hiển Đông không cách nào chịu bắt đầu, anh ở còn có thể cắn răng chịu đựng đối phương ra vào kịch liệt tới tận gốc, nhưng cho tới lúc sau thì giống như bị lăng trì, còn chưa làm đến một nửa, anh bị Lang Tư Lạc công kích đến mồ hôi lạnh trải rộng cơ thể, ý thức trở nên mơ tác đưa đẩy ngày càng kịch liệt, trước khi hôn mê, Từ Hiển Đông còn tự giễu, trước đây anh làm cho người khác thống khổ, chung quy toàn bộ báo ứng đến trên người, chỉ là không nghĩ tới người nằm dưới dĩ nhiên lại chịu đau đớn khốc liệt như điểm Lang Tư Lạc rốt cục đạt đến cao trào mà xuất ra, đầu óc từ trong dục vọng mới dần khôi phục lý Hiển Đông đã ngất đi, hạ thể của anh cùng tính khí của Lang Tư Lạc đều dính đầy hỗn hợp máu tươi cùng dịch trắng Tư Lạc vỗ vỗ gò má Từ Hiển Đông, nhưng hai mắt anh vẫn nhắm nghiền, nhìn dáng vẻ đã không còn ý đương nhiên sẽ không sản sinh bất kỳ tâm tình áy náy gì, trái lại còn đối với thể lực Từ Hiển Đông mà cảm thấy bất một chút cái thứ vừa dâng trào cảm xúc đã thấm đẫm máu tươi, hắn nhíu nhíu đôi lông mày đẹp đẽ, lại liếc nhìn Từ Hiển Đông đang hôn mê, liền đứng dậy đi tới phòng mài qua đi, ngâm mình bên trong bể lớn xa hoa, tế bào toàn thân Lang Tư Lạc đều hết sức khoan khoái, sung sướng. Cho đến hôm nay, hắn cuối cùng cũng coi như hiểu rõ bạn của cha hắn và một ít người cùng thế hệ vì sao trầm mê vào tình dục như tộc Dias Arnold có người chết dưới súng bạn tình cũng không ít, Lang Tư Lạc từ trước đến giờ khinh bỉ những người không biết khống chế dục vọng chính mình mà nhận lấy cái chết ấy, nhưng ngày hôm nay hắn lại phạm vào sai lầm tương biết rõ cái người ở dưới thân kia nguy hiểm cỡ đó, nam nhân kia là ở trạng thái tay không, một thân một mình giết toàn bộ những người mưu toan công kích hắn, hơn nữa, nếu nam nhân trước đó đối với hắn không hề đề phòng, hắn cũng không cách nào dễ dàng đem người ta đánh bất tỉnh mà mang vì rõ ràng điểm ấy, nên hắn mới sai người buộc dây xích để hạn chế tự do lên cổ tay nam nhân sau khi hắn ngồi trên vị trí Boss của gia tộc Dias Arnold, cũng chưa từng nếm qua cảm giác có đối thủ khiêu chiến thú vị như qua sự tình kịch liệt vừa nãy, Lang Tư Lạc đối với Từ Hiển Đông rất là thoả mãn, chỉ là nhớ tới nam nhân vừa mới bị ép hầu hạ mà lộ ra khuất nhục, với các loại vẻ mặt không cam lòng, hắn liền lại có phản luận làm sao, nam nhân kia, hắn nhất định muốn!
Tên gốc Cha sứ tù binh Tác giả Thanh Tĩnh Thể loại Hắc bang, giam cầm, trùm mafia chiếm dục công, lão đại hết thời cường thụ, cao H, ngược nhẹ, HE. Editor + beta Nguyệt wp treuhoagheonguyet Nguồn facebook Cộng Đồng Hỗ Trợ Raw + QT ĐAM MỸ Website Độ dài phần đệm + 9 chương Nhân vật chính Từ Hiển Đông × Lang Tư Lạc Tình trạng Hoàn 9c 03/05/2018 ——————- Review by Thanh Trà Cao H, hắc bang, giam cầm, chiếm dục cuồng, trùm mafia máu lạnh Niên hạ công x lão đại hết thời cường thụ, HE Thụ là trùm hắc bang châu Á, bị người yêu và đệ đệ phản bội, may mắn thoát chết trốn tới Bắc Mỹ, tại đây sống chui nhủi qua ngày đoạn tháng. Một đêm khuya thụ đi làm về, qua con hẻm nhỏ tối tăm vắng vẻ, bắt gặp một nam nhân sắc đẹp tuyệt trần đang lẩn trốn trong góc tối nơi cột điện. Thụ nghĩ thầm chắc là ngưu lang nhà ai gặp phải khách biến thái, chịu không nổi nên bỏ trốn. Thụ liếc nhìn nam nhân kia một cái rồi bỏ đi, ai ngờ đi được vài bước thì thấy mấy tên áo đen cầm súng đi truy bắt người. Thụ phản xạ nhanh chóng, quay lại kéo tay nam nhân kia đào tẩu. Thụ một mình tay không cướp súng, bắn chết hết mấy tên áo đen, còn săn sóc, xoa đầu người kia và đưa súng cho hắn phòng thân, … ai ngờ hắn thân thủ gọn gàng ngăn nắp, đánh thụ một cước ngất xỉu. Mãi đến khi bị nam nhân vác lên xe đưa về tổng bộ, thụ còn chưa biết mình vừa cứu trùm mafia của khu vực Bắc Mỹ. ^_^ Ngày đó đánh dấu bước chuyển ngoặc trong đời thụ… cũng không có gì ghê gớm, chỉ là từ ” công ” biến thành thụ O^_^O Truyện cực hay, tình tiết kiểu phim hành động Mỹ, hấp dẫn từ đầu tới cuối, mời các bạn vào xem. —————– Link Link wattpad
tù binh của ông trùm mafia truyện tranh